Chủ Nhật, 1 tháng 3, 2009

Tản bút HẢI SƠN

BAO GIỜ HẾT NỢ ?

Năm nào cũng vậy , hễ chuẩn bị tết đến mọi thứ lo toan lại đè nặng . Bao thứ nợ trỗi dậy không tên, không giấy, hiển hiện chồng chất lên nhau không bao giờ trả hết. Nợ tiền, nợ bạc, nợ áo cơm cho con, gia đình, họ tộc . Nợ tình, nợ nghĩa bà con chòm xóm sớm hôm tối lửa tắt đèn , lúc sa cơ lỡ vận được họ chở che. Nợ bạn bè cưu mang , đùm bọc lúc mặn nhạt, đói lòng. Ta còn nợ những nhát cuốc đào, để cho mầm cây đâm chồi nẩy lộc. Nợ những người ngã xuống hôm qua, đổ cả máu xương cho hôm nay đất nước trọn vẹn tươi thắm nở hoa. Nợ người lính biên cương, hải đảo xa xôi ngày đêm canh giữ bẩu trời cho xóm làng yên bình, hạnh phúc…Cứ nghĩ đến những món nợ khổng lồ. Nợ ân tình, nợ người, nợ đất nước, nợ tổ quốc, họ không đòi nhưng lòng ta lại ray rứt, nhức nhối, bàng hoàng . Biết đến khi nào ta còn đủ sức để trả . Trả một lần, trả nhiều lần không xong . Thì ngày trả, tháng trả, năm trả , đời đời phải trả .Không trả hết, con ta, cháu chắt ta dứt khoát phải trả . Ta luôn khắc sâu tấm lòng ơn huệ của Đảng, nhà nước, của nhân dân. Tấm chân tình của người cho ta nợ triền miên, cho ta cơm no, áo mặt, được học hành, được việc làm cống hiến , được sức vẫy vùng, thoả chí tang bồng. Được đắm mình trong tổ quốc tự do thì dẫu cho món nợ kia trả mãi, trả mãi ta cũng cam lòng.Đất nước bình yên đã qua ba mươi ba năm thay đổi, trưởng thành. Ba ba mùa xuân đầy ắp niềm tin, nghị lực. Đầy ắp trăn trở, suy tư, thẳng tiến trên con đường phát triển . Những ai đang sống trong nhung lụa giàu sang, gia đình êm ấm , con cái đề huề, tộc gia bền vững , phải nhớ đến món nợ ân tình kia mà trả . Nợ nhiều trả nhiều, nợ ít trả ít. Đừng vong ơn bội nghĩa , chối bỏ đau thương, hào hùng của dân tộc, dẫm lên quá khứ, chà đạp lên công sức của biết bao thế hệ đã đem lại cho ta cuộc sống phồn vinh thịnh vượng , điều đó nó đồng nghĩa với sự phỉ báng chính mình, xúc phạm đến các anh linh đã hy sinh cho tổ quốc.Hãy nhận lấy trách nhiệm thiêng liêng và hành động bằng nghĩa cử cao đẹp đối với những gì ta đang nợ . Bất cứ nơi đâu khi nhân dân, tổ quốc cần, ta làm với việc làm thiết thực , vô tư, cởi mở thì lòng ta cũng vơi đi gánh nặng nợ nần , cho dù món nợ mãi mãi ăn sâu vào tiềm thức , không thể quên đi.Một mùa xuân nữa đã về xin cám ơn Đảng, Nhà nước, cám ơn nhân dân, cám ơn bè bạn, bà con xóm làng, gia đình họ tộc đã cho ta nợ món nợ ân tình . Dẫu biết rằng có trả mãi, trả mãi cũng không bao giờ hết ./.

(theo tranhaison1962.blogspot.com)

PHAM DUY hầu kí

  "HỌC NHƯ THỂ CHẲNG DÀI LÂU... " (Đọc Hồi ký Phạm Duy 2)    Tôi chưa định viết những dòng dưới đây trong vài bài ghi chép khi đọc...