Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ tình ĐÀO ĐỨC TUẤN. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ tình ĐÀO ĐỨC TUẤN. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 10 tháng 4, 2024

Thi thơ “NHÂN NGHĨA ĐẤT PHƯƠNG NAM”

Đào Đức Tuấn – Chùm thơ dự thi qua vòng sơ khảo

4

 

Nhà văn Đào Đức Tuấn

Sài Gòn

 

Sài Gòn chiều vội vã

giọt mưa vị khói xe

 

Sài Gòn cà phê hè

vợi em ngàn con chữ

 

Sài Gòn mùa lữ thứ

tơ tưởng đành mộng du

 

phượng đỏ lại ngỡ thu

sau chân phố kỷ ức

 

 

Buổi sáng Tân Phú

 

những con đường thanh mảnh ngọt ngào

người và cây quyện nhau tụ hội

trong veo

những quán ăn hoà điệu Bắc – Trung – Nam

nóng và tươi như thì con gái

 

buổi sáng Tân Phú quyến rũ tôi

kỳ vĩ

ban mai êm êm

ban mai âu yếm tràn trề

hương cà phê nồng nàn thổ lộ

lỡ chợt tui quên

Tân Phú trót giận hờn

Đ.Đ.T

Thứ Tư, 2 tháng 2, 2011

Yên Vân Thy



ĐÀO ĐỨC TUẤN
(Tuy Hoà, Phú Yên)


QUY HOẠCH
Đào Đức Tuấn

Mở quy hoạch lại hồn ta thôi
bừa bộn niềm đau, bừa bộn nỗi cười
nhân thân mấy nẻo mà đơm đặt
dự án cõi người từ đâu tới đâu…
2003

THINH KHÔNG
Đào Đức Tuấn
( VỚI P.H.)

Buổi trưa còn lại là đời
lòng tràn tờ giấy trắng
biết chút gì đã chẳng
sao tròn mình đắng tay.

Ân ái phu phen
bản thể xửng cồ
âm dương trao ngày chan chát
tạp chất lưu đày cỏ mọc đời hoang.

Xin hãy khoan
thời gian vô tình
vô tự
mỏi mong bụi bờ
xa giá thinh không
thinh không
thinh không
thinh không…

2003

TỰ BÁO
Đào Đức Tuấn

Trái tim mỏi lằn sạn
thiên nhiên biết còn yêu
đắp đổi đời vỡ lở
gắng gượng bao nhiêu
níu kéo bao nhiêu...

Một nửa trinh nguyên
nửa kia hoang dại
ta hiểu đời mình chẳng thể bình yên..

1997

XOAY
Đào Đức Tuấn


Ràn rụa sâu đêm
từng tình bật lối
thổi loay hoay
nổi loay xoay.

Dần dà chiêm bao
canh chừng chí vội
loảng xoảng một đình
loảng hoảng một đần.

Ngong ngóng đừng qua
mong móng đàng xiêu….

2006

TÌNH TINH
Đào Đức Tuấn

Một lỡ tơ vương
tình tương tron trót
chan chứa nỗi đau
da diết linh xình...

Trốn vào nỗi tình
trốn vào dông bão
bần bật nỗi mình
lại thấy tình tinh...

2004

(SONGTHO.NET)

Chủ Nhật, 19 tháng 12, 2010

ngồi họp post thơ chơi

thơ Đào Đức Tuấn

Có gì

Có gì mà quẫy loi thoi
mà mê quỷ dữ
mà đòi thiên thu.

Một này tình cờ
dải lụa
thắt ngang đời ta
ngọt sầu.

Một ngày chẳng thấy
lâu – mau
chỉ toàn niềm vui ánh sáng.

Một ngày
và một ngày nữa
trần tâm vạn bóng xanh rì
gió lòng
gió lòng dan díu
tình yêu
tình yêu
tình ai…


Khó ngủ

Dòng sông sao không buông trôi
đường đi sao không buông xuôi
ngày qua sao không buông tha
còn ta sao không buông tay?

*

Những hồn nhiên qua đi
những buồn vui qua đi
những đớn đau thần xác qua đi
chẳng còn phiền hung, chẳng còn phiền chi,...


Không lời

Quê hương là tiếng hu huơ
đành lòng phải nói vẩn vơ giang hồ
Chén cơm quê đắng chẳng chờ
con không dám nuốt, mắt mờ… con đi.

Thứ Bảy, 11 tháng 10, 2008

Thơ tặng anh Sáu Lưu

Vẫn biết

Vẫn biết vì sao anh Sáu buồn

Đem thơ ra nhắm với mực khô

Già đời chẳng đụng nàng thi phú

Sao bỗng chiều xuân chẳng đặng đừng.

Sáu ơi, chữ nghĩa hiền vậy đó

Đã thấy trong lòng thiên thắm chưa

Đã thấy vần vè như tao ngộ

Mà chốn nhân gian cố ỡm ờ.

Sáu ngồi nhâm nhẩm câu vừa nảy

Ý tứ thơm hơn mấy dĩa mồi

Chợt thấy hồn người thua mây nổi

Vẫn biết vì sao anh Sáu buồn…

Thứ Ba, 7 tháng 10, 2008

thotre.com giới thiệu

Đào Đức Tuấn


(Thơ Trẻ) - - Tên thật: Đào Đức Tuấn
- Bút danh chính: Hùng Phiên, Hoàng Yến
- Sinh ngày 09-07-1971 tại Tuy An - Phú Yên
- Hiện sống và làm việc tại thành phố Tuy Hòa
- Hội viên Hội Nhà báo VN
- Hội viên Hội LHVHNT Phú Yên.
- Tác phẩm “Chiều chậm” (tập thơ, Hội LHVNNT Phú Yên; 2005)
- Liên hệ: daoductuanpy@gmail.com, ddtuanpy2003@yahoo.com,

daoductuanpy@vnn.vn; ĐT: 0989.076.035


Bài viết / tác phẩm đã đăng trên Thơ Trẻ:





Tự khúc

Một ngày đời bỏ ta đi
một ngày lòng ta vỡ vụn
gió hú hụ qua hồn
mưa như rên như rỉ.

Em tươi hương thành thục
ta cắn vào hư vô
ngày mỗi bận trăng đau trăng khóc
cần gì đến rằm mới chít khăn tang.

Thương nhớ quê mùa
thương nhớ gò hoang
thương như cào như xé
thương như còn như không…



Dậy

Chưa ngày mà đã vội quên

tương tư bao tấm mà tênh tênh buồn

Rắt lòng vào miếng ưu phiền

đã mang tiếng dậy thì tiên thiên ngời.



Buổi sáng

Làm sao sống lại cùng em mỗi sáng

nghe tiếng cơn mơ

vẫn buốt mong đời

nhớ quá phút giây khuất lấp.

Rồi rơi lặc lè cõi đợi

thương đời đâu chỉ mê man

một phút trôi về vô tận

vạn lần đánh đổi lao xao.

Vầng ngực tím

vầng mặt xanh

vật vã xênh xang

tầng tầng vô thức…



Hành trình

Gió ơi gió chứa những gì

cà lơ ngơ ngẩn trôi rì hàng hiên

Đời lòn như sợi chỉ xiên

trăm năm tìm một dấu thiền nơi đâu

Tình ta xế bóng qua đầu

câu thơ đơn lẻ làm đau cõi người

Chòng chành ao ước chữ nguôi

viết trầy viết trợt vẫn rơi lời buồn

Thôi về nơi Tịnh Ngõ thôn

Làm chân ngư phủ cho hồn nên hương.



Thinh không

(với P.H)

Buổi trưa còn lại là đời

lòng tràn tờ giấy trắng

biết chút gì đã chẳng

sao tròn mình đắng tay.

Ân ái phu phen

bản thể xửng cồ

âm dương trao ngày chan chát

tạp chất lưu đày cỏ mọc đời hoang.

Xin hãy khoan

thời gian vô tình

vô tự

mỏi mong bụi bờ

xa giá thinh không

thinh không

thinh không

thinh không…



Trao

Về đây mà kiếm bể dâu

Thây thưa thớt gió có nhàu gì nhau

Tóc tình phong kín cỏ lau

Đường xưa cảnh cũ… trao nhau từ đầu…



Vợi Huế
1. Mướt giọng hò
đêm trường xứ Huế
rượu tình ơi
vơi mảnh trăng gầy
bóng đò cũ
một ngày say cùng Huế
giọng gái non
thơm thảo biết bao chừng
ta lừng khừng
một đời dại dột
Huế vẫn riêng
bào bọt giấc mong mòng.

2. Huế đương chiều
ta thì trưa trật
trách cứ nhầm em
thôi ráng dại khờ…



Dốc mưa
Thương lắm Đà Lạt chiều giăng giăng
con dốc ướt
tóc ai hoàng hậu
rối chân trời hoàng hôn.

Thương lắm mưa chiều phố nhỏ
ta thành người thiên cổ
xoay vòng
nỗi nhớ bao lăm.

Chiều mưa sương
em ướp lạnh tình buồn
niềm đau dài hơn đời anh
mưa nặng lời
thôi
hát lên em.




Thứ Năm, 25 tháng 9, 2008

Thơ văn xuôi Đào Đức Tuấn (đã bị thêm bớt, lượm trên mạng)

Xem hình
Thành phố tôi yêu
Những ngày hào hiệp

Làm sao quên một thời sinh viên lung linh, Đà Lạt sương giăng trên từng luống bắp cải xanh ngăn ngắt những giấc mơ nhuốm màu vitamin trên gương mặt những người trẻ tuổi. Những đồi quỳ vàng rượm đến nôn nao, cố giấu đi nỗi yêu thương cháy lòng trìu mến. Phấn thông say lay tình yêu thiên nhiên xứ sở.

Ta làm sao quên những tháng năm gian khổ, đất nước bình yên nhưng đất nước chưa hết nghèo. Cha mẹ ta bước ra khỏi chiến tranh, tay trong tay ươm giấc mơ tương lai trong nụ cười con trẻ. Một nỗi tâm tư ta chia sẻ cho ông bà, cho những đứa em, cho Đà Lạt xa đăm đắm. (Vẫn không quên tạ lỗi những chủ vườn khoai tây, khoai lang, cà rốt… Xin tạ lỗi, chúng con đói quá nên đành xin trộm. Bây giờ đây biết trả nghĩa cho ai?).

Làm sao quên những góc giảng đường, những chỗ ngồi trong thư viện. Ôi trường của ta, thầy cô thân yêu của ta, nơi trí khôn 40 thế kỷ tuôn tràn. Nhân loại thăng trầm, nhân loại vinh quang. Gái trai dạt dào trái tim cống hiến. Sẵn sàng làm bất cứ điều lương gì thiện. Chiếc thìa rơi giữa vần thơ Dimitrova. Thầy trò xanh xao con chữ đầy vơi. Làm sao quên những năm tháng thời trang - những thiếu nữ đua nhau yêu lính và những... người ham học… Cổng trường mở ra đồi Cù lộng gió. Bát ngát cõi trần tuổi trẻ cao sang. Chỉ tình yêu và gương nước Xuân Hương là có thật. Giờ ở nơi đâu những cô Tấm, nàng Kiều sớm chiều đảm đang sách đèn thư viện? Dốc phố tròn chung tách cà phê. Mưa đêm ký túc, tấm chăn bông không kéo mình ra khỏi cơn đau, xa nhà phố lạnh. Những gã con trai ôm bầu máu nóng, húp cháo suông mà mơ ngày mai lấp trời vá biển. Đi lên núi cao đi về biển thẳm, đứa mơ trở thành thầy giáo ở làng ven biển, thằng mơ trở thành sử gia chép lại những năm tháng vinh quang cho dân tộc... Khói nóng từ chén bay lên ấm mãi trong đời…

Làm sao quên một thời vụng dại, hương cà phê mộng mơ mờ cửa kính. Quán cóc sinh viên nợ nần chất ngất. Câu chuyện miệt mài không gian nghệ thuật; những giờ Trịnh Công Sơn, Văn Cao, Baudelaire, Lermontov,… Bạn bầu chia nhau mẩu thuốc lá cuối cùng. Đà Lạt lạnh mà lòng trai náo nhiệt. Buổi sinh viên con chữ nói khôn cùng. Tháng ngày sẻ chia, tháng ngày lầm lỗi. Bạn ngựa non trên cao nguyên Langbian của ta ơi, bây giờ bạn ở nơi nao.

Thầy giáo bảo: Hỡi bầy ngựa non của thầy, các em cứ sải vó đi, cứ nuôi dưỡng những hoài bão đời mình trước khi thời gian ghìm cương lại. Tuổi trẻ nào không bồng bột dại dột, nhưng hãy cứ sải vó mà phi. Giờ làm sao được dại dột như xưa…

Làm sao quên những tháng ngày hào hiệp.

Thứ Sáu, 20 tháng 6, 2008

Thơ ĐÀO ĐỨC TUẤN

Ma Đ’Rak

Ngút ngàn Ma Đ’Rak
đồi núi chập chùng bát úp
tất cả là ngực em.

Nguyên nga Ma Đ’Rak
hạt bụi tròn, hạt bụi đỏ tung trời
không gợn thịt da cỏ dại.

Ma Đ’Rak, Ma Đ’Rak!
em âm trầm, em rừng rực
nhói dài, nhói dài giữa chốn trung trinh…

1994

Xa vắng

Xa rồi thăm thẳm quê hương
lời ru của mẹ nửa hường nửa xanh
Con tim nhàu nát mái tranh
tình thương như sợi chỉ mành lắt lay.

Tôi thời như hạt bụi bay
hoà cùng biển động trời say bốn bề
Quê hương là nét hu hơ
để giờ tôi nói giang hồ lình xinh...

1995

Vườn mẹ

Vườn trưa hoa lấm
mẹ ngồi nhành mai
bao ngày bôn bã
bây giờ thiên thai.

Chuỗi lần xuân nở
con nghe ngân nga
nét cười của mẹ
vọng gió ngàn xa.

Chiều rồi vẫn mẹ
nhặt lá vườn nhà
hoa vàng rộn rực
thương đầy bóng cha...

2.99


Vợi Huế

1. Mướt giọng hò
đêm trường xứ Huế
rượu tình ơi
vơi mảnh trăng gầy
bóng đò cũ
một ngày say cùng Huế
giọng gái non
thơm thảo biết bao chừng
ta lừng khừng
một đời dại dột
Huế vẫn riêng
bào bọt giấc mong mòng.

2. Huế đương chiều
ta thì trưa trật
trách cứ nhầm em
thôi ráng dại khờ…

2004


Vợ ơi…

Vợ ơi, vợ ơi
ta yêu vợ thật
vì nàng ta ngất
vì nàng ta cuồng.

Ta không sống suông
mà có trách nhiệm
mà có hoài niệm
mà không ồn ào.

Vợ ơi, như dao
vợ ơi, như gấm
vợ ơi, vợ tắm
hương hoa mịt mù…

2003



Tuổi yêu

Ừ, làm sao mà yêu được nữa
xa xắm nhân duyên, lòng cũng kiệt cùng
đời mình vô minh, tình người hữu hạn
ghềnh thác nẻo yêu thăm thẳm trùng phùng.

2002

Tự báo

Trái tim mỏi lằn sạn
thiên nhiên biết còn yêu
đắp đổi đời vỡ lỡ
gắng gượng bao nhiêu
níu kéo bao nhiêu...

Một nửa trinh nguyên
nửa kia hoang dại
ta hiểu đời mình chẳng thể lặng câm...

1997


Tự khúc

Một ngày đời bỏ ta đi
một ngày lòng ta vỡ vụn
gió hú hụ qua hồn
mưa như rên như rỉ.

Em tươi hương thành thục
ta cắn vào hư vô
ngày mỗi bận trăng đau trăng khóc
cần gì đến rằm mới chít khăn tang.

Thương nhớ quê mùa
thương nhớ gò hoang
thương như cào như xé
thương như còn như không…


1997


Tỉnh lẻ
(Nhớ cụ Yến Lan)

Báo cũng chậm mà lương cũng chậm
tỉnh lẻ mềm lòng tỉnh lẻ đìu hiu
khi vui thì hơn phồn hoa đô hội.

Ở đây cuộc đời cứ như giấc mơ
bạn bầu vô tư đằm thắm
ít khi nói chuyện thiệt hơn.

Trời trong veo ý nghĩ trong veo
cây cỏ dậy hơn ở phố
con gái thì tươi, con trai thì lương thiện.

Ngày tháng đẩy đưa tỉnh lẻ lao xao
cứ chập chờn cứ trách mình tưng tửng
tỉnh lẻ bâng khuâng lỡ bước giang hồ.


Tình bóng

Có những ngày ngập tràn bóng đá
như những ngày tràn ngập tình yêu
bóng đá ơi, người như một nỗi niềm
từng đêm, từng đêm thao thức…

Có đam mê nào không trả giá
có cuộc vui nào không gắn trận đau
chỉ đêm sâu mới hiểu tình trái bóng
phải khao khát mỏi mòn mới biết giá tình yêu…

Riêng mỗi phút giây quên hết mọi ưu phiền
riêng những phút yêu ta đã quên mình
riêng lúc này ta cảm mình quá đỗi
thế giới gụi gần là những trái tim…

2000


Thủy chung

Rất ít bông hoa nở hai lần
cũng như làm sao thêm một lần yêu
bông hoa trong veo vẫn phải đi tìm
tình tang, tang tình, tính tính,…

Hoa vẫn say trên đầu thế kỷ
thủy chung xâu chuỗi thời gian
dân tộc hạnh hoa
mỗi cuộc đời là một trường tồn.

Hoa hết mình hoa biết thủy chung
tri kỷ mùa nào cũng thiếu
thiên niên gì cũng cần tấc lòng
em bình minh xanh, ta bình minh cười,…

2000



Xoay chiều

Ràn rụa sâu đêm
từng tình bật lối
thổi loay hoay
nổi xoay xoay.

Dần dà chiêm bao
canh chừng chí vội
loảng xoảng một đình
loảng hoảng một đần.

Ngong ngóng đừng qua
mong móng đàng xiêu…

8.06

Thứ Tư, 4 tháng 6, 2008

Thơ gió & dốc

t

Hành trình

Gió ơi gió chứa những gì

cà lơ ngơ ngẩn trôi rì hàng hiên

Đời lòn như sợi chỉ xiên

trăm năm tìm một dấu thiền nơi đâu

Tình ta xế bóng qua đầu

câu thơ đơn lẻ làm đau cõi người

Chòng chành ao ước chữ nguôi

viết trầy viết trợt vẫn rơi lời buồn

Thôi về nơi Tịnh Ngõ thôn

Làm chân ngư phủ cho hồn nên hương.




Giữ lại

Giờ thì gởi lại dòng Hương

ừ thì giữ lại hao hắt phố phường

mà phải thấm phải ngâm mướt mát hoa vườn

trái tim thơ, trái tim nông nổi.



Tôi gã trai sông Ba xứ nẫu

lang bạt tóc tim

đời chẳng đậu đình

sáng Hương Giang bừng hoa bươm bướm.



Rồi phải chằng phải buộc lại nhau

hỡi những nàng tiên cánh mỏng

thiên đường nào rồi cũng thành địa ngục

mắt lênh loang, mắt đọng mấy vòm tình...




Dốc mưa

Thương lắm Đà Lạt chiều giăng giăng
con dốc ướt
tóc ai hoàng hậu
rối chân trời hoàng hôn.

Thương lắm mưa chiều phố nhỏ
ta thành người thiên cổ
xoay vòng
nỗi nhớ bao lăm.

Chiều mưa sương
em ướp lạnh tình buồn
niềm đau dài hơn đời anh
mưa nặng lời
thôi
hát lên em.




Buổi sáng


Làm sao sống lại cùng em mỗi sáng

nghe tiếng cơn mơ

vẫn buốt mong đời

nhớ quá phút giây khuất lấp.



Rồi rơi lặc lè cõi đợi

thương đời đâu chỉ mê man

một phút trôi về vô tận

vạn lần đánh đổi lao xao.



Vầng ngực tím

vầng mặt xanh

vật vã xênh xang

tầng tầng vô thức…



(tranh: Trần Trưởng; chụp lại: Đ.Tuấn)

Thứ Năm, 22 tháng 5, 2008

Chùm thơ thời sinh viên vừa "lụm lại" trên mạng

Khoảng Trời Mận Chín


Ai bảo trưa hè màu hoa mai?
Vườn xưa dáng nhỏ em học bài
Khoảng trời trưa ấy màu mận chín
Lung linh trong anh suốt một đời

Đời lỡ ruổi rong thương sắc màu
Trưa xưa tìm được trong mắt nhau
Mà anh nông nổi, anh nông nổi
Giờ màu mận chín biết tìm đâu?


(ảnh: Hùng Phiên)

Ký Ức


Tìm công việc để dập vùi ký ức
Nhưng chiều mưa
Chiều mưa có tha bổng ta đâu.

Một khúc hồn nhiên
Một nhịp sủi hờn.
Trưa lưng còng
Nắng đổ chênh vênh
Em và mẹ
Tóc tim lá mạ
Tôi huyên thuyên đứng bóng câu thơ

Chiều nay trời mơ
Ký ức căm căm ngầu bọt.



Chiều Tuy Hòa

Núi nhạn xanh màu cao nguyên giữa lòng thị xã
Chiều buông trôi câu hát lưng chừng
Em giặt áo cho sông Ba thêm trong
Cánh gió dường như không ngủ

Chiều Tuy Hòa bao giờ cũng rực
Những con đường như chưa một lần qua
Ai đó ngóng trông ngút tầm eo lúa
Suy tư có bao giờ bình yên.

Chiều Tuy Hòa tươi thì con gái
Lồng lộng như là không tuổi không tên.


Đào Đức Tuấn

Thứ Sáu, 16 tháng 5, 2008

THƠ viết ở Nhà sáng tác Đà Lạt

Thơ
10:57:16, 30/05/2004

Nguyện

Với tay mà hái nỗi đau
Cúi đầu thu lượm nụ cười nhân gian
Áo xiêm mỹ nữ hai hàng
Lối về địa ngục, thiên đàng nơi đâu?

Vắn chân dăm phút nguyện cầu
Dòng thơ suôn sẻ cho rầu lòng nhau.


Nẫu

Ta về, Nàng có về theo?
Mây giăng đỉnh núi cheo leo phận người.

Ta về, Nàng có về chơi?
Ngút ngàn nắng gió cuộc đời, Nàng âu?

Một ngày lại một chơi vơi
Ta – Nàng ghép lại may trâu nẫu này…

*Tiếng Phú Yên, Bình Định: vần ơi nói thành âu; nẫu còn có nghĩa là người ta.

NST Đà Lạt 18/2/04


Đo

Đà Lạt trưa nay trở gió
Tuổi xuân vừa kín mái đầu
Em em em em chi vội
Đò tình đo cả thời gian.

NST Đà Lạt 25/02/04


Mưa

Bộn bề sao một kiếp nhỏ nhoi
Một chút buồn vui, một nét bởn đời
Thâm căn bao nỗi chi trông đợi
Mưa về, mưa về, mưa về thôi…

Đức Trọng 19/02/04


Sáng

Hồn ta lạnh lắm, người ơi
Đẩy đưa phàm xác về chơi hở tình
Lăng cao, mộ vẫn u minh
Sáng lòng cây lá bình sinh mỡ màng…

Sài Gòn 19/02/04

Đào Đức Tuấn

(Thanh Niên Online)

Thứ Hai, 12 tháng 5, 2008

THƠ

Chiều chậm
Đào Đức Tuấn

Nửa chiều gió bụi
giờ vui miên man
trời buổi chiều, đời ta buổi sáng
gió trong hồn cuốn thân.

Khát vọng cách bàn chân
ngỡ bến bờ xa lắc
lâu rồi lo phàm xác
chiều xuân thấy tâm giao.

Như chiều xuân là phần dễ hiểu
người nhận mặt nhau
cõi linh
tình đời
đông đặc
cầm chặt tay mình ơi!

2002
(Ảnh: Hoàng Yến)

THƠ


Dấu

Có thể kết ở đây?
có thể kết ở đâu?
đã chấm mà không rồi
dòng chữ đời hoang hoang…

Ừ thì thôi phẩy phẩy
tan man cái dấu dài
xuống hàng thôi chiều ạ
gió gạch ngang hun hun…

5.04 (Ảnh: Hùng Phiên)

THƠ

Có gì

Có gì mà quẫy loi thoi
mà mê quỹ dữ
mà đòi thiên thu.

Một này tình cờ
dãi lụa
thắt ngang đời ta ngọt sầu.

Một ngày chẳng thấy
lâu – mau
chỉ toàn niềm vui ánh sáng.

Một ngày
và một ngày nữa
trần tâm vạn bóng xanh rì
gió lòng
gió lòng dan díu
tình yêu
tình yêu
tình yêu…

2002 (ảnh: Hùng Phiên)

Lục bát Đào Đức Tuấn


Dậy

Chưa ngày mà đã vội quên
tương tư bao tấm mà tênh hênh buồn
Rắt lòng vào miếng ưu phiền
lỡ mang tiếng dậy thì tiên thiên ngời...

2.04


(Ảnh: nguyenminhtam.wordpress.com)


PHAM DUY hầu kí

  "HỌC NHƯ THỂ CHẲNG DÀI LÂU... " (Đọc Hồi ký Phạm Duy 2)    Tôi chưa định viết những dòng dưới đây trong vài bài ghi chép khi đọc...