Đào Đức Tuấn
VĂN CHƯƠNG - THẾ SỰ
Thứ Ba, 23 tháng 4, 2024
PHAM DUY hầu kí
Thứ Hai, 22 tháng 4, 2024
PHAM DUY hầu kí
ĐỌC HỒI KÝ PHẠM DUY (1)
Bất ngờ tôi đọc Hồi ký nhạc sĩ Phạm Duy. Ít ai dám viết thật như ông. Sau đây là vài ghi chép tôi rút ra từ bộ hồi ký khá đồ sộ đó.
Phạm Duy cho rằng tình dục là chất liệu vô cùng quan trong trong sáng tạo. Ông không thể viết hay và viết nhiều bài hát như thế nếu không yêu, không tình dục. Nói chung, không thể viết được gì nếu không có cái đẹp và người phụ nữ...
***
1.Phạm Duy thừa nhận mình có khả năng sinh lý cao. Dậy thì rất sớm, hoàn toàn tự nhiên. Khả năng đó bắt đầu từ vô thức bỗng trỗi dậy lúc ông lên tám tuổi. Trong một lần ngủ với mẹ và người bạn gái của bà nửa đêm người bạn mẹ ông phát hiện ông đang sờ tí bà. Thế là ông bị ăn một cái tát trời giáng đến sau này không quên.
2.Ồng bị "mất tân" khi ngủ với cô bán hàng khuya, nửa đêm tới phố nhà ông đứng rao bán bánh. Lúc đầu ông ra mua nhưng sau đó thì tìm cách làm quen vì ông bị cám dỗ bởi các dấu hiệu phồn thực ngực to, mông nở. Cuối cùng tiếng rao đó là ám hiệu về khuya "hò hẹn" của hai người. Ông trốn mẹ, lẻn ra dắt người thiếu phụ đó vào cửa sau và cả hai vồ cho đến sáng. Lúc này ông đã nhớn, mặt mun và nhổ giò. Ông không còn ngủ với mẹ và thường ở căn nhà phía sau nên khá tự do.
3.Phạm Duy tự hào về sức khỏe ít ai bì của mình do nhiều nguyên nhân. Trong đó có một lý do là ông bị ông anh mình là Phạm Duy Khiêm, một trong những người đỗ Tiến sĩ đầu tiên ở Pháp về lại Việt Nam làm việc lúc đó; buộc ông phải vào học trường dạy nghề cho thanh niên bấy giờ gọi nôm na là Cao đẳng "Nông lâm súc" của người Pháp mở và đào tạo nguồn nhân công cho chính sách thuộc địa.
Phạm Duy viết, giữa ông và anh mình không hợp nhau và ông thường bị đánh. Ông Khiêm không thích cậu em mình chơi nhạc và thường nổi cơn thịnh nộ bất thường. Đây còn là dấu hiệu một căn bệnh về tâm lý mà mãi cho đến sau này khi ông Phạm Duy Khiêm tự tự chết khi đang là đại sứ Lãnh sự quán VNCH tại Pháp nhạc sĩ mới phát hiện ra nên ông rất thương anh mình. Nhưng đó là thời điểm khác.
Một lần ông anh đi dạy về thấy ông em đang hát nghêu ngao thế là nổi cơn lôi đình đè ra đánh cho một trận. Lúc đó có mẹ ông ở đó bà rất buồn nhưng không thể làm gì được.
Để ngăn cậu em "vô công rồi nghề", lêu lổng, có nguy cơ "xướng ca vô loài", ông Khiêm đã gọi cho một người bạn cùng học ở Paris về đang ở trong ban điều hành trường Nông Lâm Súc để tống cậu em vào đó. Hòng để cậu em nhận ra chân giá trị lao động là gì?
Nhưng Phạm Duy thích ứng rất nhanh. Trong hồi ký ông kể rằng mình thích nghi với lao động cơ khí, rèn đục, chế tác máy móc... cộng với chế độ "kỷ luật thép" của người Pháp trong việc vận động, tập thể dục, ăn uống nên ông "phát triển tối đa", vạm vỡ, sức khỏe tốt chứ không yếu ớt thường thấy khi người ta vẫn hay nói đến nhạc sĩ, nghệ sĩ.
4.Một trong những chuyện thú vị ông kể giữa các cậu trai choai choai ngứa nghề sớm là "so cu" với nhau xem ai "ngầu" hơn. Ông tự cho mình không kém cạnh gì ai, đã khỏe như thế nhưng trong chúng bạn vẫn có đứa khỏe hơn ông. Anh này đã dùng cu "như cái chày vồ" của mình để đập (giã) vỡ cả quả bàng khiến bạn bè đứa nào cũng tròn xoe mắt kinh ngạc...
NGUYỄN HỮU HỒNG MINH
(Còn nữa)
https://www.facebook.com/share/p/vv7sr7fiFDxrttJm/?mibextid=qi2Omg
Góc khuất trong thời Nhân văn giai phẩm (LÂM BÍCH THỦY)
Góc khuất trong thời Nhân văn giai phẩm
LÂM BÍCH THỦY, con gái thi sĩ Yến Lan Lâm Thanh Lang
Từ nhiều ngày qua, trên mang tin ông này bị tù, ông kia bị bắt v.v…, khiến tôi nhớ và xót xa cho văn nghệ sĩ thời cha tôi. Thời mà người nào càng tài giỏi càng bị vùi dập, oan trái, như nhạc sĩ Văn Cao, Cụ Phan Khôi, nhà thơ Quang Dũng v.v… Tôi thương họ vì đã sinh bất phùng thời, họ đa tài nên bị gọi là bọn phản động, là “Nhân văn giai phẩm”:
Thứ Bảy, 20 tháng 4, 2024
Gối đậu (truyện cực ngắn ĐÀO ĐỨC TUẤN)
Gối đậu
(truyện cực ngắn ĐÀO ĐỨC TUẤN)
Thằng Hảo chủ tịch hội đồng quản trị công ty Con Rùa bị đau đầu kinh niên. Chạy chữa đủ trong ngoài nước. Thầy đông y nói nó rối loạn tiền đình.
Dòng họ tự hào nó là bậc kỳ tài. Nhà cha mẹ nó 4 lầu giữa xóm Vườn. Nhà chú bác cũng được nó cho quân tới xây lại khang trang. Đường ở xã do tay nó đổ nhựa, bê tông quá nửa.
Những cơn đau đầu của nó không dứt. Ngày càng nặng. Gia đình, vợ con lo lắng vái tứ phương. Thầy Bảy Hân phán “bị ngộ độc quyền lực”.
Chỉ có một món giúp nó nguôi cơn đau: Ra chiêu tranh bá. “Bất độc bất anh hùng” nó tâm đắc trong cơn say với đám đệ tử.
Bữa sơ kết công ty nửa năm. Thằng Mạnh phó tổng giám đốc say bốc, có nói át tiếng nó. Vậy là ngay khuya đó, nó biểu thơ ký soạn quyết định cho thằng Mạnh thôi việc. Chả cần họp hội đồng quản trị. Đêm đó, nó thấy đầu hơi dịu, ngủ được.
Bữa công ty nó đấu giá mua lô ô tô cũ, thua công ty Minh Hằng. Nó lệnh đàn em chặn đánh thằng Phong tổng Minh Hằng gãy 3 cái xương sườn. “Anh giúp êm em vụ thằng Phong. Hậu tạ”, nó nhắn một sếp lớn. Đêm đó, nó lại ngủ được.
Bữa hổm, thằng Long bỗng dưng chết lạ. Thì ra
thằng này đang triển mua gom cổ phần, âm mưu lật chân chủ tịch hội đồng quản
trị công ty Con Rùa.
Thằng Hảo vẫn không dứt những cơn đau.
Có người bày kiếm 3 ký đậu đỏ dồi túi vải làm gối. Đi đâu nó cũng đem theo gối. Những cơn đau giảm dần. Bớt đi những tiếng ú ớ, la hét giữa khuya.
Một hôm, thấy gối đã đen, bốc mùi, cô vợ lấy dao chọc. Rơi ra những hạt đen sì. Đậu đỏ đã như đậu đen. Bốc mùi nằng nặng, khăm khẳm. Bèn xổ trút ra góc sân. Đàn gà bu lại mổ lia. Thế là cả đám lăn đùng ra chết.
Trong giường. Chưa kịp thay gối đậu khác. Thằng Hảo nằm thoi thóp. Quằn quại. Tính la lên nhưng mất tiếng. Mặt tím vằn. Người co quắp. Đỏ như tôm luộc. Máu từ miệng và hai tai phun thành vòi.Một giọng thơ mới
https://thanhnien.vn/mot-giong-tho-moi-me-tram-vang-tu-xu-do-ban-185240419093756642.htm
Một giọng thơ mới mẻ trầm vang từ xứ Đồ Bàn
Biên độ thơ Vân Phi luôn đi đến tận tường không gian, thời gian lịch sử cộng đồng, bản thể.
Mấy năm nay, giữa bộn bề thông tin mạng, tôi vẫn rải rác đọc thơ Vân Phi. Tôi biết anh làm thơ khá sớm, ý thức dấn thân nghệ thuật. Vân Phi (tên thật Nguyễn Văn Phi) sinh năm 1990, tại An Nhơn, Bình Định; nơi có thành Đồ Bàn và một chất văn hóa phồn vinh.
Năm 2020, Vân Phi ra mắt tập thơ đầu tay Ngày mắc cạn với tự sự của của một người trẻ trước bộn bề, dồn nén, ẩn ức của một thế giới đa chiều. Có một sớm loài người mắc cạn/ trên xác ngày ngỡ tươi tắm dưới bình minh/ họ đã trao nhau niềm tin bọc qua kẹo ngọt/ họ nâng niu về sự sống như biển cả bao dung/ ôm lấy những thân phận bé mọn/ họ bàn về tự do và minh triết của loài người (Ngày mắc cạn). Tập thơ báo hiệu một sự bùng vỡ của tiếng thơ Vân Phi từ xứ sở "Bàn thành tứ hữu".
Một cuộc lữ hành thơ mang chiều kích Vân Phi.
Tháng mười hai se sẽ
sen nở nghịch mùa
ngấn nước thẫm xanh vết bùn cuống rạ
Mùa nổi nênh
lòng ai thành lập thể
cỏ ngụ dưới sân chùa đếm nhịp trần ai
(Giấc cổ tự)
Một cuộc hồi hương thơ truy tìm gốc gác.
Con hồi hương tìm miền đất mẹ
trốn những tai ương chẳng rõ hình hài
trên tay con, ngủ ngon ba nhé
làng mình gần lắm, phía đồi kia
(…)
Ngủ ngon ba nhé
nén nhang thơm lá cỏ
trên bước chân con về làng cũ
thấy những dấu chân ba từ thơ ấu mọc lên lặng lẽ
(Trên từng bước chân mê)
Hòa nhịp đập linh hồn lưu đày trên từng vân gốm Đồ Bàn. Lưu lạc muôn phương. Lưu lạc ngay dưới mái nhà mình. Lưu dấu sử thi.
đêm đêm nghe lửa áp vào thớ đất
người rượu say ê a câu hát
người kể chuyện gánh nước Côn giang
người thủ thỉ chuyện vua Chế Mân đánh đuổi Nguyên Mông
ơi hỡi anh hùng sao si tình quá đỗi
chén rượu Huyền Trân biệt bãi nghìn trùng
(Gốm lưu lạc)
Vẫn rất nhiều hoài nghi trên đường chàng thơ Vân Phi. Mà cuộc hoài hương nào không đắng nỗi hoài nghi. Để đi tới.
Trên bước chân con về làng cũ
từng dòng người hồi hương
từng chiếc bóng rịn rát con đường
đâu niềm nghi ngại
đâu đợi đâu mong?
(Trên từng bước chân mê)
Biên độ thơ Vân Phi luôn đi đến tận tường không gian, thời gian lịch sử cộng đồng, bản thể. Một giọng thơ mới mẻ trầm vang từ Đồ Bàn Bình Định, miền đất võ trời văn.
PHAM DUY hầu kí
"HỌC NHƯ THỂ CHẲNG DÀI LÂU... " (Đọc Hồi ký Phạm Duy 2) Tôi chưa định viết những dòng dưới đây trong vài bài ghi chép khi đọc...
-
Thể lệ cuộc thi Thơ và Truyện ngắn tỉnh Bình Định năm 2024-2025
-
Vợ đẻ Tết Ngoại trừ trẻ con, thiên hạ chỉ nói đến chữ “Tết” là hãi hùng bởi phải lo toan đủ thứ đến không kịp thở. Vậy mà con tôi lại “oa oa...
-
Tắm biển (truyện cực ngắn ĐÀO ĐỨC TUẤN) “Mai đi biển 3h30”. Tin nhắn ông Hay làm bà Hoa như trẻ lại. Chợt dòm ra sau, bà x...